Diệp Vấn 4: Hồi Cuối

Diệp Vấn 4: Hồi Cuối

66.000

Diệp Vấn 4: Hồi cuối là một bộ phim võ thuật Hồng Kông năm 2019 của đạo diễn Diệp Vĩ Tín và được sản xuất bởi Hoàng Bách Minh. Đây là phần thứ tư và cũng là phần cuối cùng trong loạt phim Diệp Vấn dựa trên cuộc đời của vị đại tông sư Vịnh Xuân quyền Diệp Vấn và có sự góp mặt của Chân Tử Đan trong vai chính.

Mã: DP_2HH58115951 Danh mục:

Mô tả

Kết thúc phần 3, Diệp Vấn trở thành “gà trống nuôi con” khi vợ mất vì bệnh ung thư. Phần 4 tiếp tục mạch truyện trước nhưng mốc thời gian là vào năm 1964, lúc này Diệp Vấn đã hơn 70 tuổi. Phát hiện mình bị ung thư thanh quản do nhiều năm hút thuốc, chưởng môn họ Diệp sau đó đã quyết định sang San Francisco (Mỹ) để kiếm trường cho con và dạy võ.

Thế nhưng người Mỹ lại không hiểu được võ thuật Trung Hoa. Đồng thời chính Diệp Vấn lại bị thử thách nhiều lần ngay trên đất Mỹ, nơi cộng đồng Hoa kiều bị dân Mỹ nhìn với ánh mắt phân biệt.

Diệp Vấn phần 4 là kể về phần cuối cuộc đời của Diệp Vấn, khi mà mất vợ, sống một mình nuôi dạy con trai ở HongKong trong căn nhà nghèo. Tuy nghèo nhưng Diệp Vấn vẫn muốn đưa con đi du học Mỹ (không biết tiền đâu ra) dù thằng con trai chỉ muốn nối nghiệp võ đường mà thôi. Chắc Diệp Vấn thấy theo nghiệp võ nghèo quá, lại đánh nhau suốt ngày nên không muốn con trai mình theo.

Đệ tử Lý Tiểu Long gửi vé mời đi Mỹ xem show võ thuật của mình cho sư phụ Diệp Vấn. Ông liền một công đôi ba chuyện, sẵn có vé free, tội gì không đi. Thế là ổng đi với tấm vé free, vừa xem show của đệ tử yêu quý, vừa kiếm trường cho con, vừa đi khám sức khoẻ vì ổng bị phát hiện ung thư vòm họng do hút thuốc quá nhiều.

Có mỗi cái chuyến đi Mỹ ngắn ngày mà cũng xảy ra biết bao nhiêu biến cố. Muốn xin nhập học thì phải có thư mời từ hiệp hội Trung Quốc ở Mỹ, mà cái hiệp hội ấy lại rất ghét Lý Tiểu Long vì tự ý ra sách võ thuật Trung Quốc bằng tiếng Anh, ghét luôn cả sư phụ Diệp Vấn vì dạy dỗ đệ tử không đàng hoàng. Diệp Vấn vẫn bảo vệ Lý Tiểu Long vì cho rằng chẳng có gì sai khi truyền bá võ thuật Trung Quốc cho toàn thế giới. À à, láo lếu, thế thì bố không viết thư mời đấy, đố mày tìm được trường.

Diệp Vấn (DV) trong lúc tìm trường thì vô tình cứu con gái của ông hội trưởng TQ giữa bọn học sinh da trắng bắt nạt. Con gái của ông hội trưởng lại bị bố ép theo nghiệp võ trong khi không muốn. Thế là tâm tình với DV, từ đó DV sực tỉnh ra là mình đang bắt ép con mình. Khổ nỗi con nhỏ bắt nạt lại là con gái của cục trưởng cục Nhập cư của Mỹ. Thế là ông bố bắt ông hội trưởng vì tội bao che người nhập cư bất hợp pháp.

Trong lúc ấy, có một sự kiện nữa là một anh TQ làm ở hải quân tự nhiên mang mộc nhân (cái cây hình nhân để luyện võ) vào hải quân với mong muốn hải quân Mỹ dùng cây mộc nhân này để luyện. Ta nói rảnh da man rảnh, tự nhiên mang đồ ở nhà lên công ty trêu ngươi ông sếp. Ông sếp điên máu đốt luôn mộc nhân. Ông TQ thay vì đàm phán thuyết phục sếp thì lại vượt cấp, leo lên thủ thỉ với sếp của sếp về võ công TQ siêu phàm lắm. Sếp sếp nghe cũng bùi tai kêu nghiên cứu Kungfu TQ trong lễ hội Kungfu diễn ra ở Chinatown xem sao.

Ông sếp ứa gan, mà không ứa cũng lạ, tự nhiên nhân viên mình trèo lên đầu mình ngồi… Ông này ra lệnh cao thủ Karate đi đánh hết lũ sư phụ ở Chinatown để chứng minh là Karate mạnh hơn Kungfu. Cao thủ Karate tới đánh gần hết lũ sư phụ TQ hống hách. Đang lúc đánh với một sư tỉ thì Diệp Vấn lên can, sẵn máu đánh luôn cha nội Karate nát xương sườn phải nhập viện.

Ông sếp Karate ứa gan, tự tay hành động. Một mình phi đến Chinatown, đánh nát người tất cả những sư phụ Kungfu trong hiệp hội, trừ ông hội trưởng đang bị bắt ở phòng Nhập cư. Sau khi đánh sạch, ông sếp Karate vẫn muốn đánh luôn ông hội trưởng nên bay đến phòng Nhập cư, thoả thuận với ông cục trưởng đưa người để oánh nhau. Ông hội trưởng solo với ông sếp Karate trong chính doanh trại của hải quân, có quay phim lại để làm bằng chứng. Kết quả là ông hội trưởng què chân, hộc máu nhập viện.

DV nghe vậy, ứa máu, kêu thằng TQ hải quân dẫn đến doanh trại solo. Tất nhiên soái ca của mình chiến thắng rồi :)) Sau đó hội trưởng viết thư mời, võ thuật TQ được chính thức đưa vào hải quân Mỹ.

Lúc DV đi Mỹ, cứ đúng 10h đêm mỗi ngày, ổng sẽ gọi điện về cho con trai nhưng thằng con giận dỗi không thèm bắt máy. Giận cũng đúng vì bố cứ bắt nó theo cái hướng mà nó không thích. Cho đến khi cuộc gọi trước ngày tử chiến, DV sợ không có ngày quay về nên nói huỵch toẹt luôn là đang bị ung thư. Thằng con nghe vậy mới khóc rồi vội chạy đến nghe điện thoại. Lúc từ Mỹ đi về, DV ngồi nghe mong ước của con rồi quyết định truyền lại võ công cho con để con nối nghiệp võ đường, nhờ con quay phim lại những chiêu thức võ công để truyền lại cho hậu thế.